LOBBY.VN
Administrator
Ở xa Trung ương quá...!
"Đồng bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL) ở xa Trung ương quá, Bộ lâu lâu mới vào một lần. Trung ương mà không sớm thay đổi cung cách chỉ đạo thì Miền Tây chưa thoát nghèo được"
Để kết thúc mạch bài nông nghiệp, nông thôn và nông dân ĐBSCL, Tuần Việt Nam đã có cuộc trò chuyện cởi mở với ông Lê Phước Thọ (Sáu Hậu), người từng giữ các trọng trách: Uỷ viên Bộ Chính trị khoá VII, Bí thư tỉnh uỷ Sóc Trăng, Bí thư tỉnh uỷ Hậu Giang, Trưởng Ban Nông nghiệp Trung ương và Trưởng Ban Tổ chức Trung ương
Là người rất gần gũi với ĐBSCL nói riêng và nông nghiệp nói chung, từng được giao trọng trách đứng đầu các địa bàn trọng điểm ở miền Tây, rồi đứng đầu Ban Nông nghiệp Trung ương, hẳn ông có rất nhiều thứ để chia sẻ ?
Ông Lê Phước Thọ: Sau thời điểm 30/4/1975, chúng ta đã tiến hành giải quyết vấn đề ruộng đất thực hiện theo chỉ thị 57, phân bổ đất cho những hộ nghèo. Lúc bấy giờ đây là quan điểm đúng. Sau đó, chúng ta lại tiến hành cải tạo nông nghiệp, điều chỉnh ruộng đất theo bình quân đầu người thành ra manh mún khiến cho nhiều trung nông có kinh nghiệm sản xuất bị triệt tiêu vì không đủ lư liệu sản xuất, còn những người nghèo không biết về sản xuất lại sở hữu ruộng đất. Chúng ta mong muốn tạo ra sự công bằng nhưng thực tế thì không phải như vậy
Sau đó chúng ta còn tiến hành cải tạo nông nghiệp, lấy mô hình của Miền Bắc áp hẳn cho Miền Nam mà không chú ý đến đặc trưng của từng vùng miền, khiến cho nông dân ĐBSCL bất bình, họ bỏ bê ruộng đất, vườn tược không thiết tha
Những năm 1980, chính tôi đã phải trực tiếp giải quyết những phản ứng của nông dân khi họ chống lại cách làm không công bằng. Thời điểm đó cả nước thiếu lương thực trầm trọng
Mặc dù xảy ra đã lâu, và sau đó chúng ta đã kịp thời phản tỉnh khi quyết định thực hiện con đường Đổi Mới, nhưng trong chừng mực một số bất cập hiện nay là hệ luỵ của một thời gò ép
Ông Lê Phước Thọ (Sáu Hậu)
Đặc biệt gần đây, nhiều thửa ruộng đang được chuyển đổi mục đích thành các KCN, KĐT khiến cho nhiều nông dân mất tư liệu sản xuất. Không có đất trong tay, chỉ có một khoản đền bù ít ỏi và chưa được chuẩn bị nên số đông người nông dân ở ĐBSCL đã gặp khó khăn trong mưu sinh trong khi đó một số ít những người cơ hội ngày càng trở nên giàu có nhờ kinh doanh những mảnh đất nông nghiệp màu mỡ khiến cho khoảng cách giàu nghèo ngày càng lớn. Đó là điều nông dân đang rất bức xúc
Nhìn lại mấy chục năm qua, người nông dân một lòng tin theo Đảng, nhưng họ cũng là những người rất khẳng khái, khi đường hướng sai họ sẽ không phục
Có một điều chúng tôi chưa hiểu, vì sao hầu hết các vùng nông nghiệp trong cả nước đều được hưởng lợi từ cuộc đổi mới do Đảng cộng sản Việt Nam khởi xướng, vậy mà 26 năm qua ĐBSCL được hưởng lợi rất ít, nói một cách chính xác thì khu vực này vẫn loay hoay chưa thoát được phận nghèo ?
Vì chúng ta quản lý hời hợt, mô hình tổ chức không phù hợp, nông dân làm ăn manh mún. Và vì ĐBSCL chưa được quan tâm đúng mức
Xin ông nói rõ hơn
Khi Quốc Hội bàn chuyện sửa Luật Đất đai, tôi đã gặp và góp ý trực tiếp với các anh trong Bộ Chính trị và Chính phủ:
Thứ nhất, nên thận trọng, phải nhìn thẳng vào sự thật khi bàn về chuyện đất đai. Cuộc Cách mạng năm 1945 có được lòng dân bởi mục tiêu "Dân cày có ruộng". Chính đó là động lực, gắn bó nông dân với Đảng
Thứ hai là cải tạo nông nghiệp, tổ chức hợp tác xã. Chúng ta không thể lặp lại sai lầm cũ mà phải nhanh chóng làm theo hình thức mới cho phù hợp xu thế phát triển. Làm mới như thế nào phải trên cơ sở tổng kết những cái cũ và có tầm nhìn thực tiễn sắp tới mới ra được
Thứ ba, tôi từng tranh luận với ông Võ Văn Kiệt về chuyện gộp hết về một Bộ. Hồi đó, chúng ta quyết định gộp mấy bộ Lâm nghiệp - Thủy sản - Thủy lợi - Lương thực thành Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn. Tôi không đồng tình vì mỗi bộ có chức năng khác nhau, gộp lại như vậy rất bất cập. Thực tế như thế nào thì đã rõ
Anh Cao Đức Phát là người nhiệt tình, nhưng anh ấy hay người khác thay cũng chưa chắc đã làm được gì hơn. Tôi đã nói thẳng và tha thiết với các đồng chí có trách nhiệm rằng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn rất cần có một Phó Thủ tướng điều phối chịu trách nhiệm
Với tình hình nông nghiệp, nông thôn và nông dân như lâu nay mà không gấp rút tổng kết để tìm ra cách làm mới, cách làm phù hợp thì 10 năm nữa chưa chắc đã vực dậy được nông nghiệp nói chung và ĐBSCL nói riêng
Việc tổng kết có ý nghĩa cốt tử như vậy vì sao chúng ta vẫn chưa làm ?
Tôi không biết, chỉ biết đến giờ họ vẫn chưa làm. Dù muốn hay không đến năm 2030 thì chúng ta vẫn đi con đường nông nghiệp, không thể một sớm một chiều muốn đi lên công nghiệp hóa là đi lên ngay được đâu. Cho nên tôi xin nói thẳng, nếu như ĐBSCL hay các vùng nông nghiệp khác tiếp tục bị lấy đất màu mỡ để xây dựng công nghiệp thì e sẽ đến lúc chúng ta phải nhập lương thực. Nhớ lại những năm hồi thập nhiên 1980 mà tôi vẫn sợ, ăn độn mì, độn khoai mà vẫn đói. Các cơ quan đâu đâu cũng phải chạy lo ăn. Thời đó, cả xã hội bị ảnh hưởng
Trung ương mà không sớm thay đổi cung cách chỉ đạo thì ĐBSCL chưa thoát nghèo được
Nhưng trong nhiều chính sách và định hướng vĩ mô những năm gần đây , đặc biệt sau tác động của cuộc khủng hoảng thế giới đều thể hiện sự quan tâm tới điểm tựa nông nghiệp
Khoảng cách giữa nói và làm vẫn còn xa lắm
Đơn cử, chỉ riêng mỗi chuyện nông dân sản xuất manh mún đã nói rất nhiều rồi, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy có một tia sáng nào vì không có tổng kết. Phải có quyết tâm chính trị thì may ra mới tổng kết được. Còn không có thì không làm được đâu
Xin được hỏi riêng về câu chuyện của ĐBSCL, theo ông, vì sao một vùng nông nghiệp hàng hoá chủ lực lại vẫn trong nhóm nghèo nhất nước ?
Vì lâu nay chúng ta khai thác ĐBSCL những cái đã có sẵn. Khai thác nhiều mà không nghĩ đến đầu tư sao cho tương xứng
Thứ nhất, ở ĐBSCL chúng ta đã đầu tư cho công nghiệp chế biến như thế nào, bây giờ 90% hàng hoá vẫn xuất khẩu thô. Làm ra nhiều của cải, nhưng bán không lời lãi bao nhiêu. Người nông dân nghèo là vì thế
Thứ hai, người nông dân trực tiếp sản xuất ra sản phẩm lại không làm chủ được giá cả. Không chỉ bị các khâu trung gian o ép đủ thứ chẳng còn lời lãi, nông dân ở ĐBSCL vẫn làm ăn theo kiểu hên sui, trúng mùa thì được còn nếu rủi ro gặp thiên tai, dịch bệnh coi như mất trắng
Quan điểm của tôi là người trực tiếp sản xuất phải có vai trò quyết định quan trọng. Vai trò của nhà nước và của chính phủ là đầu tư như thế nào, chế biến ra làm sao. Tại sao Thái Lan khí hậu cũng như ĐBSCL, vị trí địa lý cũng vậy mà nông nghiệp, nông dân người ta tiến xa đến vậy? Rất đáng suy nghĩ. Rõ ràng vấn đề nông nghiệp ở Miền Tây vẫn chưa giải quyết được vấn đề cơ bản
Thưa ông, những vấn đề cơ bản đó là gì? Được biết hàng năm các địa phương vẫn báo cáo thành tích tăng trưởng đều đều ?
Nếu nhìn xa xa thì thấy tổng thể là khá thật, nhưng nếu đi vào từng hộ nông dân thì sẽ thấy họ nghèo lắm. Họ nghèo, không có gì cả
Cách đây 4 ngày tôi có xuống U Minh, ghé vào nhà một nông dân ở đó, có cái nhà nhà lợp tôn thôi mà mãi cũng không cất nổi. Tôi nói với họ, ở xứ nhiệt đới mà làm nhà tôn thế này ở sao nổi ? Nhưng họ không thể làm gì hơn, ở vùng sông nước, khi mà đường xá giao thông đi lại còn khó khăn thế này, để cất một cái nhà, mọi thứ vật tư đều đắt gấp đôi Miền Bắc
Ý ông là....?
Là hơn 35 năm qua, nếu so với các tỉnh miền Bắc, cơ sở hạ tầng ở ĐBSCL vẫn chưa làm mới được bao nhiêu, mới chỉ có đường dọc, chưa có hệ thống đường ngang, chủ yếu vẫn là cơ sở hạ tầng từ thời chế độ cũ để lại
Ngoài việc đầu tư hạ tầng chưa tương xứng theo ông còn lý do nào làm cho ĐBSCL chưa cất cánh nổi ?
Có lẽ do ĐBSCL ở xa Trung ương quá. Cô còn nhớ hồi kháng chiến, có lúc thì xứ ủy, có lúc là cục Miền Nam đóng cứ ở ĐBSCL, chúng ta đã làm được rất nhiều chuyện lớn lao. Giờ thì xa quá, Bộ lâu lâu mới vào một lần. Cho nên Trung ương mà không sớm thay đổi cung cách chỉ đạo thì ĐBSCL chưa thoát nghèo được
Lobby Cuulong Club: Lobby.vn mong muốn xây dựng mạng lưới lobby, đại diện quan hệ cho nhóm lợi ích khu vực đồng bằng sông Cửu Long ở Hà nội. Chính sách Hà nội sẽ truyền tải nhanh, chính xác tạo cơ hội cho kinh tế xã hội phát triển
Thu Hà