thoidaianhhung
Administrator
Sản xuất linh kiện điện tử và máy tính - 450 tỉ đồng có làm nên chuyện ?
- Không có nền công nghiệp bán dẫn, thiếu vắng nguồn lực nghiên cứu và phát triển, thậm chí công nghệ điện tử do các công ty có vốn nước ngoài nắm giữ, bài toán chuyển từ lắp ráp sang sản xuất linh kiện, phụ tùng cho máy tính trong sáu năm tới khó có lời giải.
Gần 10 năm trước, khi máy tính thương hiệu Việt bắt đầu xuất hiện trên thị trường, không ít ý kiến cho rằng, Việt Nam có thể sản xuất linh kiện nhằm gia tăng tỷ lệ nội địa hoá.
Tỷ lệ nội địa hoá cực thấp
Mấy năm trước, chương trình máy tính giá rẻ mang tên Thánh Gióng, với sự ủng hộ của các hãng nước ngoài, ra đời. Vài tháng sau, liên minh khác ra đời, với mục đích cạnh tranh đưa ra máy tính G6 có thể cạnh tranh. Thực chất, giá bán từ hai nguồn này không chênh nhau nhiều. Đơn giản, bởi linh kiện đều nhập khẩu, nếu không nói từ cùng một nguồn. Lõi của máy tính Việt, dù là thương hiệu nào, thuần Việt như Thánh Gióng, hay tây hoá như CMS, Robo, FPT Elead, là cấu kiện nước ngoài như CPU của Intel, bảng mạch chính của Gigabyte, Asus; RAM của KingMax, Kingston; ổ cứng của Seagate, Maxtor, Samsung… Trình độ sản xuất, như tên gọi của giới thương mại, mang tầm tuốc-nơ-vit. Nhà sản xuất nào nghĩ xa hơn, đầu tư thêm công đoạn kiểm tra tiêu chuẩn “sốc tĩnh điện”. Hiện nay, hoạt động của các dây chuyền sản xuất thực tế chỉ bằng 30% công suất thiết kế, một doanh nghiệp lắp ráp máy tính xác nhận.
Về sự góp mặt của linh kiện Việt Nam, theo ông Lê Hoàng Sơn, phó giám đốc công ty Viễn Sơn, trong những linh kiện cấu thành chiếc máy tính, chưa có linh kiện nào được tính bằng tiền đồng Việt cả.
Theo đuổi một giấc mơ
Trong đề án mới nhất của bộ Thông tin và truyền thông vừa trình Chính phủ phê duyệt, có tên gọi là “Đề án tăng tốc sớm đưa Việt Nam trở thành quốc gia mạnh về công nghệ thông tin”, những người biên soạn đề án đã xác định mục tiêu mang tính đột phá. Theo đó, đến năm 2015 bước đầu chuyển từ lắp ráp các sản phẩm phần cứng – điện tử cho các công ty nước ngoài sang giai đoạn sản xuất linh kiện phụ tùng, phát triển công nghiệp phụ trợ, thay thế dần các chi tiết nhập khẩu, đẩy mạnh nội địa hoá sản phẩm… Đến năm 2020 tập trung sản xuất linh kiện phụ tùng, phát triển mạnh công nghiệp phụ trợ, từng bước tổ chức nghiên cứu phát triển sản phẩm mới…” Để thực hiện được mục tiêu trên, trong đề án đưa ra dự án hỗ trợ nâng cao năng lực xây dựng một số doanh nghiệp hàng đầu về sản xuất máy tính thương hiệu Việt Nam với số vốn được xác định là 450 tỉ đồng. Thời gian thực hiện dự án này là năm năm, từ 2010 – 2015. Nguồn vốn này được sử dụng từ ngân sách nhà nước, quỹ dịch vụ viễn thông công ích và huy động từ đóng góp của xã hội. Không rõ, các chip thành phẩm từ nhà máy sản xuất của Intel đặt tại Việt Nam có nằm trong con tính của các nhà lập đề án.
Liệu có thực thi
Khoảng bảy năm trước, từng có doanh nghiệp sản xuất máy tính, điện tử dự tính đầu tư những nhà máy sản xuất linh kiện đơn giản nhưng sau khi tính toán, đành chấp nhận giải pháp: mua hàng từ nước ngoài do có giá rẻ hơn. Tuy rằng có thể gặp trường hợp bị ép giá nhưng dẫu có ép tới cỡ nào vẫn rẻ hơn nếu sản xuất trong nước. Sau khi tính toán kỹ, họ đành gác lại giấc mơ này. Kỹ sư Phạm Văn Bảy, nguyên chủ tịch hội Tin học TP.HCM khoá 1 nói: “Tôi không đồng tình việc áp đặt tỷ lệ nội địa hoá trong các sản phẩm, cụ thể là các sản phẩm máy tính. Thị trường hôm nay là thị trường mở, mở toàn cầu. Đừng nên quá ấu trĩ. Vấn đề mà chúng ta cần làm là gia tăng chất xám Việt Nam trong những sản phẩm đó. Có thể đó là một phần mềm Việt Nam, vậy là quý rồi”.
“Trừ những linh kiện quan trọng và phức tạp như CPU, mainboard, ổ cứng…, không thể làm được vì công nghệ phức tạp, còn những linh kiện như thùng máy, bàn phím, con chuột, bộ nguồn có thể làm được nhưng tôi dám chắc là không thể cạnh tranh, nếu không muốn nói là gấp 2 – 10 lần”, ông Phạm Thiện Nghệ, tổng thư ký hội Tin học TP.HCM phản biện. Còn ông Vũ Anh Tuấn, giám đốc công ty máy tính Cửu Long nói: “Có được những nhà máy sản xuất linh kiện là điều đáng mừng nhưng khó cạnh tranh được với các nhà máy bên Trung Quốc do số lượng lên tới chục triệu chiếc”. Theo ông Tuấn, thùng máy (case) là linh kiện có thể làm được vì khá đơn giản nhưng Việt Nam không có lợi thế quy mô để giảm giá. Trao đổi với phóng viên Sài Gòn Tiếp Thị, ông Trần Văn Sâm, giám đốc công ty Đông Á (sản xuất tivi nhãn hiệu SAM) cho rằng, số vốn đầu tư nhà máy sản xuất linh kiện nên đầu tư cho các doanh nghiệp để họ “đồng bộ và tích hợp” từ những chi tiết thành những cấu kiện. “Còn đầu tư nhà máy sản xuất linh kiện đại trà khó mà tồn tại được tại thị trường Việt Nam với những lý do sau: công suất, giá và thị trường tiêu thụ”, ông Sâm nói thêm.
Theo ông Nghệ, số tiền trên chỉ nên dùng vào việc đầu tư thương hiệu, nghiên cứu mẫu mã và viết các Phần Mềm Nhúng sẽ có giá trị hơn
Source